“Lao Tâm Khổ Tứ (Thanh Hưng)” là một bản Pop Ballad buồn, kể về sự đấu tranh nội tâm và nỗi khổ tâm của chàng trai khi phải đối diện với sự thay lòng của người yêu. Bài hát diễn tả sự mệt mỏi và những suy nghĩ day dứt (“lao tâm khổ tứ”) khi cố gắng níu giữ một tình yêu đã không còn như xưa.
Lời Bài Hát Lao Tâm Khổ Tứ
Cho anh gặp lại em trước khi mình cách xa
Nửa quãng đời về sau anh không phiền em nữa
Dù anh biết mình chẳng có cơ hội thay đổi em nữa rồi
Chỉ là, chỉ là anh nhớ thôi
Em muốn sự bình yên anh quen cuộc sống vô định
Em nghĩ về tương lai anh không nhiều toan tính
Anh có lỗi làm e thấy ưu phiền để người thứ 3 xuất hiện
Rồi mang đi mất người quan trọng nhất
Trái tim đã mang tổn thương xước thêm cũng đâu nghĩa gì
Vốn dĩ không là của nhau thì nay ở mai bước đi
Ngày ko em có dài anh vẫn sẽ tồn tại
Chỉ là còn khổ tâm gượng sống trong âm thầm
Chắc anh phải cần thời gian ngắt đi cánh hoa úa tàn
Lỡ buông mất duyên trời ban từ này tình yêu vỡ tan
Lại lạc mất em rồi anh giống như kẻ tồi 3 người về 2 lối là chính a có tội
MV – Lao Tâm Khổ Tứ
Hợp Âm Lao Tâm Khổ Tứ
Cho anh gặp lại [G] em trước khi mình [Am] cách xa
[Dm] Nửa quãng đời về [G] sau anh không phiền [C] em nữaDù anh [F] biết mình chẳng có [G] cơ hội [Em] thay đổi em nữa [Am] rồi
Chỉ [Dm] là chỉ [Em] là anh nhớ [Am] thôi
[F] Em muốn sự bình [G] yên anh quen cuộc [Am] sống vô định [Dm] Em nghĩ về tương [G] lai anh không nhiều [C] toan tínhAnh có [F] lỗi làm em thấy [G] ưu phiền để [Em] người thứ 3 xuất [Am] hiện
Rồi [Dm] mang đi mất [Em] người quan trọng [Am] nhất
Trái tim đã mang tổn [F] thương xước [G] thêm cũng đâu nghĩa [Am] gì
Vốn [Em] dĩ không là của [F] nhau thì [G] nay ở mai [A7] bước đi
Ngày không em [F] có dài [G] anh vẫn sẽ [Am] tồn tại
[Em] Chỉ là còn khổ [Dm] tâm gượng [Em] sống trong âm [Am] thầmChắc anh phải cần thời [F] gian ngắt [G] đi cánh hoa đã [Am] tàn
Lỡ [Em] buông mất duyên trời [F] ban từ [G] nay tình yêu [A7] vỡ tan
Lại lạc mất [F] em rồi [G] anh giống như [Am] kẻ tồi
[Em] 3 người về 2 [Dm] lối là [Em] chính anh có [Am] tội
“Lao Tâm Khổ Tứ“ khép lại bằng sự bất lực và nỗi buồn kéo dài không lối thoát. Nhân vật nhận ra mọi cố gắng hàn gắn đều vô ích khi tình cảm đã cạn. Cái kết này truyền tải cảm xúc nặng nề, nơi sự mệt mỏi về tinh thần đã chiến thắng mọi hy vọng, buộc anh phải chấp nhận thực tại chia ly.

