“Mơ (Vũ Cát Tường)” là một bản R&B/Pop Ballad sâu lắng, kể về nỗi buồn dai dẳng của chàng trai sau khi người yêu rời bỏ để theo đuổi những giấc mơ riêng. Thay vì níu kéo hay oán trách, anh chọn cách lặng lẽ chôn giấu nỗi đau và tự ru mình vào “giấc mơ có em về” để tìm kiếm sự bình yên.
Lời Bài Hát Mơ
Khi mà em
Rời xa vòng tay của riêng anh chạy theo cơn mơ
Chạy theo hạnh phúc ở nơi nào chỉ mỗi anh nơi này
Nâng niu những thơ ngây
Và khi anh lặng lẽ chôn giấu
Bao buồn vui gói trong ngăn đựng những niềm đau
Tháng tháng ngày chẳng màng anh lạc lối giữa bao làn
Gió đang hát vu vơ
Hah hah
Tự nắm đôi tay anh mơ màng hình dung em đang chốn đây
Hah hah
Tự hé đôi môi anh mỉm cười
Hình dung em đang ôm anh lúc này
Mình anh bên những tháng năm âm thầm đổi thay
Mình anh bên những chất chứa chưa một lần nói
Mình anh với trăng thu bên thềm gợi nhớ ai hương tóc mềm
Thấy không gian dài rộng thế
Mình anh mỗi đêm ru anh vào giấc mơ có em về
Dù mai đây ai thay anh yêu em
Mình anh với riêng anh trong đời nắng trên cao vời vợi
Thời gian nhẹ khâu vết thương anh
Có lúc chỉ muốn nói em nghe
Những điều cất giấu cứ xoáy trái tim anh
Những điều quấn lấy nhức nhối trái tim anh
Đánh mất chính bản thân anh
Có lúc đã mất hết vô tư
Quanh mình chỉ những sóng gió những ưu tư
Anh lại nhớ đến những lúc ta an nhiên
Nói những câu chuyện thâu đêm
Mình anh bên những tháng năm âm thầm đổi thay
Mình anh bên những chất chứa chưa một lần nói
Mình anh với trăng thu bên thềm gợi nhớ ai hương tóc mềm
Thấy không gian dài rộng thế
Mình anh mỗi đêm ru anh vào giấc mơ có em về
Dù mai đây ai thay anh yêu em
Mình anh với riêng anh trong đời nắng trên cao vời vợi
Thời gian nhẹ khâu vết thương anh
Mình anh bên những tháng năm âm thầm đổi thay
Mình anh bên những chất chứa chưa một lần nói
Mình anh với trăng thu bên thềm gợi nhớ ai hương tóc mềm
Thấy không gian dài rộng thế
Mình anh mỗi đêm ru anh vào giấc mơ có em về
Dù mai đây ai thay anh yêu em
Mình anh với riêng anh trong đời nắng trên cao vời vợi
Thời gian nhẹ khâu vết thương anh
Mình anh với riêng anh trong đời nắng trên cao vời vợi
Thời gian nhẹ khâu vết thương anh
MV – Mơ
Hợp Âm Mơ
[Dmaj7] Khi mà emRời xa vòng tay của riêng [C#m7] em
Chạy theo cơn mơ
Chạy theo hạnh phúc ở nơi [Bm7] nào
Chỉ mỗi anh ở nơi [E7] này
Nâng niu những thơ [Amaj7] ngây
Và khi anh lặng [Dmaj7] lẽ chôn giấu
Bao buồn vui gói trong [C#m7] ngăn
Dựng những niềm đau
Tháng tháng ngày chẳng [Bm7] màng
Anh lạc lối giữa bao [E7] làn gió
Đang hát vu [Amaj7] vơ
Rằng
[Dmaj7] Hà há, ha há hà há [C#m7] hà háTự nắm đôi tay anh [Bm7] mơ màng
Hình [E7] dung em đang ở chốn [Amaj7] đây [Asus2] [A7] [Dmaj7] Hà há, ha há hà há [C#m7] hà há
Tự hé đôi môi anh [Bm7] mỉm cười
Hình [E7] dung em đang ôm anh lúc [Amaj7] này
Mình anh bên những [Dmaj7] tháng năm
Âm thầm đổi thay
Mình anh bên những [C#m7] chất chứa chưa một lần [F#] nói
Mình anh với [Dmaj7] trăng vương bên thềm
Gợi nhớ [Bm7] ai hương tóc mềm
Để [E7] thấy không gian dài rộng [A7] thế
Mình anh mỗi [Dmaj7] đêm ru anh vào
Một giấc mơ có em về
Dù [C#m7] mai đây ai thay anh yêu [F#] em
Mình anh với [Dmaj7] riêng anh trong đời
Vệt [Bm7] nắng trên cao vời vợi
Thời [E7] gian nhẹ khâu vết thương [Amaj7] anh
[Dmaj7] Có lúc chỉ muốn nói với em ngheNhững điều [C#m7] cất giấu cứ xoáy trái tim anh
Những điều [Bm7] quấn lấy nhức nhối trái tim [E7] anh
Đánh mất chính bản thân [Amaj7] anh
[Dmaj7] Có lúc đã mất hết vô tưQuanh mình [C#m7] chỉ những sóng gió những ưu tư
Anh lại [Bm7] nhớ đến những lúc ta an [E7] nhiên
Nói những câu chuyện thâu [Amaj7] đêm [A7]
Mình anh bên những [Dmaj7] tháng năm
Âm thầm đổi thay
Mình anh bên những [C#m7] chất chứa chưa một lần [F#] nói
Mình anh với [Dmaj7] trăng vương bên thềm
Gợi nhớ [Bm7] ai hương tóc mềm
Để [E7] thấy không gian dài rộng [A7] thế
Mình anh mỗi [Dmaj7] đêm ru anh vào
Một giấc mơ có em về
Dù [C#m7] mai đây ai thay anh yêu [F#] em
Mình anh với [Dmaj7] riêng anh trong đời
Vệt [Bm7] nắng trên cao vời vợi
Thời [E7] gian nhẹ khâu vết thương [Amaj7] anh
Mình anh với [Dmaj7] riêng anh trong đời
Vệt [Bm7] nắng trên cao vời vợi
Thời [E5] gian nhẹ khâu vết thương [Asus2] anh [Amaj7]

“Mơ“ khép lại với cảm xúc cô đơn tột cùng nhưng đầy sự cam chịu và cao thượng. Nhân vật chính tìm thấy sự an ủi trong thế giới mộng tưởng, chấp nhận sự thật rằng tình yêu đã tan vỡ. Cái kết này làm nổi bật sự mong manh của hy vọng và sự nhẹ nhàng mà thời gian dần khâu lại những vết thương lòng, dù nỗi nhớ vẫn còn đó.

